LaQ

Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010

...

Hôm nay tôi sao thế...
Người ta nói: con người dù có tham lam hay mơ mộng đến đâu rồi cũng sẽ tới lúc người ta thấy chán nản mọi thứ. Đôi lúc bạn mong chờ, mơ ước và thích đủ thứ điều, rồi đến lúc bạn không còn muốn thứ j nữa. Cũng như lúc khi người ta khỏe mạnh, họ mong muốn cầu xin cho mình được cái này cái nọ, nhưng khi họ bệnh thì điều duy nhất họ mong muốn là mình được hết bệnh. Phải chăng mình đã bệnh???
Bây giờ mình cảm thấy mệt mỏi lắm, nếu lúc trước thì mình ước có bờ vai để dựa dẫm, còn bây giờ, chỉ muốn được ở 1 mình...chẳng muốn ai làm phiền mình lúc này. Sẽ làm j trong lúc đó, khóc, thơ thẫn... 
Có đôi lúc mình quá tham lam, mình muốn được cái này, cái nọ... thế nhưng, bây giờ, mặc dù mình chưa có được những thứ mình muốn nhưng mình đã muốn buông hết mọi thứ rồi. Trong tay mình hiện có được j chứ? Thật ra mình chẳng mất gì và cũng chẳng được gì, hay nói đúng hơn: chẳng có gì để mất cả. 
Lúc này mình thấy mệt mỏi quá, nhưng nhìn chung quanh, chẳng ai bên cạnh để chia sẻ với mình. Mình mệt mỏi nhưng không muốn nói nữa, mình đã nói nhiều lắm rồi.  Mình muốn ai đó, 1 ai đó thật sự hiểu mình, biết khi nào mình mệt mỏi và ở cạnh mình, người thật sự hiểu mình chứ k phải đợi mình nói ra  rồi mới biết. Nhưng nghĩ lại, mình có là j đâu mà yêu cầu cao như z. Mình hiểu người ta, hiểu lúc nào ngta như thế nào, nhưng chẳng ai hiểu mình, chẳng qua tại mình sống nội tâm và sâu sắc quá, hóa ra chỉ có mình mình khổ. Sống như z mình được j chứ, hay chỉ nhận toàn là đắng cay đau khổ. Mình lúc nào cũng sống cho người khác, cứ nghĩ mình làm thế này thì ngta nghĩ sao, ra sao...? Ít khi mình sống thật lòng với bản thân, mình chưa thật sự thành thật với chính mình, mình sợ bị quả báo. Mình úng thật là ngu ngốc. Nhiều khi thấy cách sống ấy giả dối nhỉ, có mệt khi phải sống cho người khác? Có nên chăng mình phải thay đổi? 
Mình đang ở dưới đáy của hình sin.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ